Thứ Hai, 30 tháng 4, 2012

Tôi đến đây chỉ vì bốn câu tuyệt bút của Hồ Dzếnh

Vó ngựa từ ngày vỗ xuống Nam
Truông mòn đưa lối Hải Vân san
Áo nâu phai nhạt màu cây cỏ
Lá rụng hoa rơi, đất nước Chàm.

Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2012

" Nhạn vô di tích chi ý, Thủy vô lưu ảnh chi tâm "

Rừng chiều tôi bước lang thang
Em con suối nhỏ, mơ màng trời xanh
*
Vô tình thấy cô gái nhỏ ngồi khóc bên bờ suối, nhớ đến bài kệ của Thiền sư Hương Hải :
Nhạn quá trường không,
Ảnh trầm hàn thủy.
Nhạn vô di tích chi ý.
Thủy vô lưu ảnh chi tâm.