Thứ Bảy, 27 tháng 7, 2013

" Sông có thể cạn, núi có thể mòn, song chân lý ấy không bao giờ thay đổi."

( " Chúng nói " Sông có thể cạn, núi có thể mòn" thơ Lý Đợi qua giọng đọc của chủ tịch hội nhà văn Việt Nam : Hữu Thỉnh.)
" Chúng nó nói
Chúng nói
Sông có thể cạn
Núi có thể mòn
Chúng nói
Sông có thể cạn
Núi có thể mòn
Và tôi thấy chúng làm :
Chúng đuổi người đi đường
Chúng không cho người dân cất tiếng nói
Chúng bao vây và trấn áp người biểu tình chống xâm lăng
Chúng cho người trà trộn vào đám biểu tình để phá thối, gây chia rẽ
Chúng bảo, chúng ta bị xúi giục
Chúng coi thường sự hiểu biết của nhân dân
Chúng bảo mất Trường Sa - Hoàng Sa không phải lo
Hãy về nhà ngủ và tin vào Cộng sản và nhà nước
( Tin vào chúng mày để hôm nay thấy Sài Gòn và Hà Nội đầy một lũ tay sai Bắc Kinh à)
Chúng vu khống những người yêu nước là phản động
Chúng đã lăng mạ lòng tự trọng dân tộc
Chúng đã phỉ nhổ vào lịch sử
Chúng đã đập bàn thờ tổ quốc
Chúng ném cứt vào xương máu những người đã chết cho quê hương
Chúng tóm cổ các nhà báo tự do
Chúng đe dọa, đánh đập văn nghệ sĩ
Chúng khủng bố các nhà trí thức
Chúng theo dõi điện thoại, email
Chúng hiếp dâm nhân quyền
Và chúng nói tiếp, sau khi làm :
" Song chân lý ấy không bao giờ thay đổi."

Chiều cuối tuần trong chòi canh cá bên bờ sông Hà Thanh đọc thơ Bùi Chát


Các ông cho chúng tôi được biết sự thật nhé!
Các ông cho chúng tôi được ngủ với vợ / chồng chúng tôi nhé!
Các ông cho chúng tôi được thở nhé!
Các ông cho chúng tôi được bình đẳng trước pháp luật nhé!...
Các ông cho chúng tôi được suy nghĩ khác với các ông nhé!
Các ông cho chúng tôi được chống tham nhũng nhé!
Các ông cho chúng tôi được tự do ngôn luận nhé!
Các ông cho chúng tôi được lập hội vỉa hè nhé!
Các ông cho chúng tôi được viết bài thơ nầy nhé!
Các ông cho chúng tôi được ghét các ông chống đối các ông nhé!
Các ông cho chúng tôi được tự do biểu tính nhé!
Các ông cho chúng tôi được bầu cử tự do nhé!
Các ông cho chúng tôi được bảo vệ tổ quốc nhé!
Các ông cho chúng tôi được học ngoại ngữ nhé!
Các ông cho chúng tôi được phản đối Trung Quốc chiếm Hoàng Sa-Trường Sa nhé!
Các ông cho chúng tôi được giỏi hơn các ông nhé!
Các ông cho chúng tôi được đi chùa, đi nhà thờ nhé!
Các ông cho chúng tôi được đọc bản Tuyên ngôn nhân quyền nhé!
Các ông cho chúng tôi được sở hữu mảnh đất tổ tiên chúng tôi để lại nhé!
Các ông cho chúng tôi được tố cáo các ông nhé!
Các ông cho chúng tôi được là người Việt Nam nhé!
Các ông cho chúng tôi được giữ gìn truyền thống nhé!
Các ông cho chúng tôi được yêu thêm gia đình, bạn bè ngoài các ông nhé!
Các ông cho chúng tôi được xây dựng đất nước nhé!
Các ông cho chúng tôi được biết diện tích mặt đất và biển đảo của chúng tôi nhé!
Các ông cho chúng tôi được biết tên đất nước chúng tôi 20 năm nữa nhé!
Các ông cho chúng tôi được không theo các ông nhé!
Các ông cho chúng tôi được sống riêng tư không bị dòm ngó nhé!
Các ông cho chúng tôi được đá đít các ông nhé!
Các ông cho chúng tôi được yêu nước nhé!
Các ông cho chúng tôi được đi bằng đôi chân của chúng tôi nhé!
Các ông cho chúng tôi được xuất bản bài thơ nầy sau khi viết xong nhé!
Các ông cho chúng tôi được chờ các ông đến bắt nhé!
Các ông cho chúng tôi được từ chối các ông nhé!
Các ông cho chúng tôi được ước gì chúng tôi chẳng ước điều gì nhé!
Các ông cho chúng tôi được mưu cầu hạnh phúc và mưu cầu không hạnh phúc nhé!

Thứ Sáu, 26 tháng 7, 2013

Ngày ta xuống núi vô tình trời mưa

Tròn hai năm...màu sơn chưa cũ....
Tay vịn còn ấm...như mới đâu đây.

Thứ Năm, 25 tháng 7, 2013

Ngày thứ tám trên đỉnh Vũng chua.

Đùa với tuyết, rỡn với vân
Một mình nhớ mãi gái trần gian xa
Sương buổi sớm, nắng chiều tà
Trăm năm hồng lệ có là bao nhiêu.
Bùi Giáng

Thứ Bảy, 13 tháng 7, 2013

Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2013

Pleiku

" Phố núi cao, phố núi đầy sương,
Phố núi cây xanh, trời thấp thật buồn...."
Vũ Hữu Định

Thứ Ba, 9 tháng 7, 2013

Non, pas de regrets

Chiều

Cát dài, bãi cát dài,
Mỗi bước một bước lùi.
Mặt trời đã lặn đi chưa nghỉ,
Bộ hành nước mắt lã chã rơi.
Không học được tiên ông phép ngủ,
Trèo non lội suối giận khôn nguôi!
Xưa nay phường danh lợi,
Bôn tẩu hết ngược xuôi.
Gió thoảng hơi men trong quán rượu,
Say cả hỏi tỉnh được mấy người?
Bãi cát, bãi cát, ngao ngán lòng,
Đường phẳng mờ mịt, đường hiểm vô cùng!
Nghe ta ca "cùng đường" một khúc:
Phía Bắc núi Bắc, núi muôn lớp,
Phía Nam biển Nam sóng nghìn đợt,
Sao mình anh trơ trên bãi cát?
Nguyễn Huệ Chi

Thứ Ba, 2 tháng 7, 2013

Sơn Núi



















" Có những người sinh ra để tự tử...."
Ông bạn già ơi, Trong số ấy sao chẳng có tôi.

" Vẫn còn hàm én, mày ngài như xưa."














Sáng nay đi làm sau một tuần nằm viện vì " tự ngộ độc" Diazepam...
Vậy là...chẳng bao giờ tự chia tay được với "ngày xưa"