Ừ, em thành công, người ta bảo thế. Thành công trong sự nghiệp tròng vòng nô lệ vật chất vào thân...
Bốn mươi ba năm làm người...bú, ăn, bò, đi, chạy, học hành rồi thi cử... lớn thêm chút, lấy chồng rồi bỏ chồng... "mãi mê theo sự nghiệp, quá trớn lỡ giàu sang...."(Vũ hoàng Chương).
Dù không trọn vẹn, vẫn cảm ơn anh mười một giờ ở Qui Nhơn...nhìn biển xanh, mây trắng, nhìn anh sống lạc quan, an nhiên, tự tại (?) Em mới hiểu thế nào là Sống....em có ý nghĩ....
Một chiều Đông nào đó, một mình lên đỉnh Yên Tử, cười dài một tiếng như Thiền sư Không Lộ và bước vào mây.
Giờ ngồi nhìn lại....như một giấc mơ...một giấc mơ hoa. Một lần nữa cảm ơn anh.
Trả lờiXóa