Bóng trăng đã lạnh mây rồi ta còn hay mất dưới trời hỗn mang trái sầu ai rụng giếng vàng bờ sông chia nhớ trăng ngàn lênh đênh nằm đây chờ chuyến đò lên sông ơi núi hỡi bập bềnh phương mô ta đi lòng có trong mồ bước vô tư vẫn lạnh bờ ly tan sông xanh trời trắng mây vàng chút hồn sơ cổ rợn ngàn sương phong nhớ mùa thu nhớ mùa đông trái tim buốt giá giữa dòng quạnh hiu lệ đâu còn khóc cho nhiều thì thôi nhắm mắt cho chiều đi qua thì thôi đời vẫn thế mà hồn khô ráo lệ vẫn ta một mình nằm quên đời một phù sinh đi quên sông bến thênh thênh bốn trời còn chi ai còn chi tôi trăng xưa đã héo trong lời phụ nhau.
Ngược xuôi bao kẻ đi về Tấm thân bé mọn bên lề tồn vong Chuyện đời có có không không Phù vân một áng bùi hồng xa xa Cớ sao thiên hạ người ta Vẫn chưa chưa tròn một Quê-Nhà-Bao-Dung? Vẫn chưa tỉnh giấc hải hùng Trong cơn trường-mộng-vô-cùng-thời-gian
....................................................... Anh- hạm trưởng chiến hạm Nhật Tảo Lao thẳng vào tàu giặc cướp Tên anh còn mãi với Hoàng Sa Biển vật mình thét đại bác Giặc bủa vây chiến dịch biển người
Lửa dựng trời dìm tàu giặc Máu anh cùng đồng đội ngời ngời Ôm chặt tàu Ôm chặt đảo Anh hóa thành Tổ Quốc giữa trùng khơi
Gió mùa đông bắc gào khóc Ngụy Văn Thà Mãi mãi neo tàu vào quần đảo Tổ Quốc ngoài Hoàng Sa Trận chiến ba mươi phút Tượng đài anh là phong ba Đỉnh sóng khói hương nghi ngút Biển để tang anh bằng sóng bạc đầu
Quần đảo nhấp nhô mộ phần liệt sĩ Linh hồn anh hú gọi đất liền Ngụy Văn Thà Tên anh không phải bài ca Tên anh là lời thề độc : - Phải giành lại Hoàng Sa Sóng vẫn vồ lấy đảo… ......................... Sài Gòn 15-9-2009 Trần Mạnh Hảo!